truyen cuc sung de nhat phu nhan
Trang thông tin diên tù cüa Cuc Quån lý Y, Duqc Cô truyên tai dia chi Danh muc này duqc tiêp tuc cap nhât, bô sung tai các dqt công bô tiêp theo. 3. Ðôi vði các duoc liêu, vi thuôc Cô truyên, thuôc Cô truyên trong danh muc
Tâm trạng của Lôi Con rất hứng khởi, vừa cầm chặt micro trong tay vừa nhảy nhót bắt nhịp không ngừng. Giọng hát líu lo cùng biểu cảm dễ thương của Lôi Con khiến nhiều người không nhịn được phải "thả tim" ầm ầm. Lôi Con vừa nhảy vừa dậm chân theo nhịp, còn Quang Linh thì xứng danh "người hâm mộ của năm" khi phụ họa theo nhiệt tình không kém.
Yêu truyện tranh. January 20 ·. +259. Nhà của Munn added 262 new photos to the album: Nhặt Được Nam Chính Tặng Kèm Phu Quân [Chap 1 - 21]]. January 19. [ Cập nhật Chap 17-21 ] Ngang raw rồi, cả nhà đừng quên lên web đọc ủng hộ munn nha. Xem chap full HD từ 1 - 21 tại : e5ocpk.
Hiệp Hội Tam Cực ( Tiếng Nhật: 三 さん 奉 ぶ 行 ぎょう San-bugyou) là một thuật ngữ chỉ ba tổ chức giám sát mọi vấn đề ở Inazuma. Giống với với Thất Tinh Liyue và Bát Môn ở Liyue, hay như Đội Kỵ Sĩ Tây Phong ở Mondstadt .
truyen.com he thong truyen online lon nhat vietnam gom du the loai truyen ke ca truyen Audio, truyen nguoi lon 18+ , truyen kiem hiep, tinh cam Liên Mạng Truyện Dài: Bông cúc trắng - View: 502: Nguyễn Thế Duyên: Truyện Ngắn: Hoa Thạch Thão - View: 2332:
Intime Fragen An Männer Zum Kennenlernen. Sở Tiều lạnh lẽo trong lòng, rốt cuộc anh ta cũng được thấy cái gì gọi là qua cầu rút mà người ta lại là ông chủ của anh ta, anh ta có muốn mắng cũng không được, đánh cũng không được, Sở Tiều nhìn qua Di Sa đang dựa vào ngực mình, cảm thấy cô thật đáng thương."Tôi phải về nhà, cô có đi không?"Di Sa nhẹ nhàng gật đầu một cái, không rời đi thì cô có thể làm gì, trong mắt người ta căn bản không hề có cô, cô giống như không khí, thật dư thừa."Được, nhìn qua thấy cô thật đáng thương, tôi tạm thời thu nhận cô hai ngày, đi thôi, nếu không đi, cậu chủ nhất định lại nổi bão."Minh Dạ rốt cuộc ý thức được đây là bên ngoài, là trời mùa đông, bàn tay to bao bọc lấy hai tay Lan San, cảm giác lạnh băng khiến lòng anh tê rần, đặt lên bên môi sưởi ấm."Lạnh không, sao tay lại lạnh như vậy, chúng ta vào thôi, em nói xem em chạy ra làm gì, lại còn không biết mặc thêm quần áo, nếu chẳng may cảm lạnh thì làm sao?"Trong lòng Lan San ấm áp, đuôi lông mày giơ lên, chỉ là miệng lại mang theo vài phần oán trách nói "Ai bảo anh đột nhiên trở về chứ, tối hôm qua vậy mà cũng không nói với tôi một tiếng."Đến bây giờ vẫn cảm thấy có chút không chân thật, người tối hôm qua còn xa cách nghìn trùng với cô, bỗng nhiên xuất hiện ở trước Dạ bọc lấy cô vào trong ngực, ôm cô đi vào trong nhà kính, cười nói "Tôi muốn cho em một bất ngờ."Tối hôm qua chưa gặp được Nạp Lan Diễn nên anh cũng không biết mình có thể trở về hay không, đương nhiên không thể nói."San San, nhìn thấy tôi có vui không?"Minh Dạ hỏi thẳng như vậy, bên tai Lan San nóng lên, lại khiến cô ngượng ngùng trả lời, cô ảo não nghĩ Lúc trước vẫn luôn là cô đùa bỡn người con riêng này, thế nào bây giờ lại ngược lại nghiêng đầu, hỏi "Anh có vui không?"Minh Dạ dứt khoát bế cô lên, bước nhanh đi vào nhà kính trồng hoa, ngồi xuống chỗ Lan San vừa ngồi."Đương nhiên, em không biết lúc tôi ở Italy, không lúc nào là không nhớ đến em."Lan San nghe vậy liếc mắt nhìn Minh Dạ một cái "Phải không, anh nhớ tôi bao nhiêu? Nhớ tôi mà qua một tuần mới gọi điện cho tôi.""Tình huống bên kia không được tốt, vô cùng loạn, thời điểm tôi đi bận bịu đến thời gian ngủ cũng không có, muốn gọi điện cho em, lại sợ em lo lắng."Lan San nghiêm túc nhìn khuôn mặt Minh Dạ, lúc này mới phát hiện, hơn một tuần không thấy anh, thế nhưng anh đã gầy đi một vòng, hai mắt còn hiện lên hai quầng thâm nhàn nhạt, vừa nhìn qua đã biết nhiều ngày không được nghỉ ngơi tốt.
Tại phòng nhìn anh, giọng nói run rẩy cất lên "Anh...anh là ai?"Anh cười lạnh lùng "Theo như bối phận thì tôi nên kêu cô một tiếng mẹ kế"Nghe lời anh nói, Bạch Lăng liền cảm thấy trong lòng ngổn ngang trăm mối. Cô tưởng rằng sống lại vào nhà giàu, trở thành người vợ bị chồng bỏ rơi nhưng chẳng ngờ lại trở thành mẹ kế, còn là mẹ kế xấu xa, quyến rũ con riêng của nên, một ngày kia người mẹ kế đột nhiên tỉnh ngộ, quyết tâm muốn làm sâu gạo rồi tìm một nhà tử tế gả đi thì con trai riêng của chồng lại nhất định không cho.
Lam Tu suy tư một hồi thì gật gật đầu “Để anh và chị dâu em đi hưởng tuần trăng mật về, sẽ mời bà Minh ra ăn bữa cơm."Lam Vi Nhi đẩy gối ôm ra cười chạy đến trước mặt Lam Tu, ôm lấy cánh tay của anh, lấy lòng cười nói"Anh, chỉ cần ăn cơm có vẻ không có thành ý lắm, em nghe nói bà Minh sau khi mất trí nhớ thì không có bạn bè gì, thường xuyên ở nhà một mình, chắc chắc thấy rất hiu quạnh không bằng mời mấy người bạn tốt làm tiệc nhỏ ở nhà, để cho cô làm quen nhiều người một chút cũng được mà."Lam Tu nghi hoặc nhìn Lam Vi Nhi “Vi Vi, em... Lần này sao em để tâm chuyện của bà Minh như thế."Anh biết em họ này thích Minh Dạ, mà trước đó không lâu Lam Vi Nhi còn oán giận với anh, chán ghét loại phụ nữ không biết xấu hổ như Lan đột nhiên thay đổi thái độ với Lan San, nhiệt tình như cười trên mặt Lam Vi Nhi có vài phần gượng ép, nhưng rất nhanh lại khôi phục như thường."Em, em và bà Minh rất hợp duyên đó, ngày hôm qua em ngồi chung với cô ấy, em phát hiện cô ấy không phải loại phụ nữ em nghĩ."Lời giải thích này của Lam Vi Nhi vẫn rất hợp lý, Lam Tu cũng không nghĩ nhiều. "Được, vậy chuyện này giao cho em, sau nửa tháng anh và chị dâu em về, sẽ xem em chuẩn bị bữa tiệc thế nào."Lam Vi Nhi vui vẻ vỗ ngực “Cứ để em lo, anh và chị dâu cứ an tâm đi hưởng tuần trăng mật, thực hành kế hoạch tạo người của hai người đi."...Sau khi ngủ một đêm, Lan San không ngừng nói cho bản thân mình, nhất định phải giữ vững phòng định không thể bị viên đạn bọc đường của Minh Dạ công soi gương không ngừng lầm bầm lầu bầu Nghĩ lại thân phận của hai người đi, mẹ kế và con chồng sao có thể ở bên nhau? Dù miễn cưỡng ở bên nhau, mấy thứ dư luận đạo đức luân lý sớm muộn gì cũng sẽ ép hai người rời xa Dạ đã sai lầm rồi thì cô không thể sai càng thêm sai. Đây không phải đề số học, không có khả năng trừ trừ thành San giữ trạng thái xa cách với Minh Dạ, nhưng tần suất Minh Dạ chạy về nhà rõ ràng tăng không phải gấp đôi gấp hai, hơn nữa nửa đêm luôn luôn thích chạy tới phòng như lúc này, nhìn người đàn ông nhàn nhã nằm trên giường cô, nghịch di động của cô, Lan San thật muốn ném anh ra ngoài đông chết anh."Minh Dạ, nếu hơn nửa đêm anh còn chạy tới phòng tôi, thì tôi sẽ trở mặt với anh."
Cô là Bạch Lăng - một người bình thường như bao người bình thường khác, nếu để cô lạc giữa đám người, cô cũng chẳng có gì là nổi bật để dễ dàng tìm kiếm. Ấy vậy mà, cô trong cái thời khắc xuyên không đó, cuộc đời của cô đã hoàn toàn bước sang một chương mới. Cô trở thành vợ của một ông già đã qua đời, là mẹ kế của hắn! Vậy mà theo như hắn kể lại, cô năm lần bảy lượt quyến rũ hắn! Ôi mẹ ơi, thạt đúng là nghiệp chướng mà! Cô muốn cả tà quy chính, cô muốn trở lại làm một Bạch Lăng đơn thuần! Nhưng mà, ngay khi cô trở về nhg mình, cô chợt phát hiện ra, Bạch Lăng không hề tồn tại! Giống như không khí vậy, là một người vô hình không một ai bận tâm tới. Từ nay, cô là Lan San, là người mẹ kế đã góa chồng! Từ này, cô nên an phận!Nhưng mà, cái tên "con chồng" đáng chết này, tại sao lại không để cho cô yên? Nửa đêm mò vào phòng cô, lại còn cưỡng hôn cô? Ôi mẹ kiếp! Hắn ngoài miệng tỏ ra chán ghét cô như vậy, vậy mà lại gặp cô là bộ phận nào đó liền phản ứng kêu gào! Này này, "con trai", là con nhắc nhở "mẹ" an phận, tại sao con lại không hề an phận thế này hả?
truyen cuc sung de nhat phu nhan